Tại sao chúa Giêsu phải chịu chết và sống lại

tại sao chúa Giê su phải chịu chết và sống lại

Để làm rõ tại sao chúa Giêsu phải chịu chết. Chúng ta thông qua một câu chuyện sau. Câu chuyện sẽ giúp bạn có được liên tưởng chân thực về bối cảnh trước khi chúa Giêsu bị đóng đinh lên thập giá.

Nội dung chính

Câu chuyện con cú

Một trưa nóng bức, có một con cú đậu trên cây. Một con thiên nga bay trên trời rồi đậu xuống bên cạnh cú.

Thiên nga nói: “Trời nóng quá, anh Cú à. Mặt Trời chói sáng và tôi nóng chảy mồ hôi”.

Cú nói: “Cái gì? Anh nói về cái gì? Mặt Trời sao? Nóng sao? Khi bóng tối tụ lại thì mới nóng chứ? Mặt trời này mà anh đang nói tới là gì vậy? Anh điên rồi hay sao?

Không có cái thứ như mặt trời đâu. Chưa bao giờ có cả?

Chúng tôi chưa bao giờ nghe nói về nó. Mọi hiểu biết của chúng tôi đều chưa từng đề cập tới việc đó”.

Thiên nga sửng sốt lặng người với điều này. Làm sao có thể giải thích mặt trời và ánh sáng với con cú mù này được.

Nó nghĩ: “Này người anh em, chính mắt tôi trông thấy. Hiện tại là giữa ban ngày và mặt trời chiếu sáng. Vì thế trời rất nóng. Trời không tối như anh nói đâu. Vì anh đã không nhìn thấy được mặt trời”.

Cú nói: Tôi sẽ chứng minh cho anh rằng tôi đúng. Anh thấy cây lớn đằng kia chứ. Ở đó có những vị cú dày dặn kinh nghiệm, trí tuệ và hiểu biết mọi kinh sách. Chúng ta sẽ tới hỏi họ về điều này”.

Chúng bay tới. 

Cú nói: “Con thiên nga này nói, bây giờ là giữa ban ngày. Mặt trời đang tỏa ánh sáng. Có ánh sáng ở mọi nơi. Và đó là lý do tại sao trời nóng”.

Tất cả cú kêu lên: “Không đời nào”.

Những con cú nói: “Chưa bao giờ có chuyện đó xảy ra. Ông cha chúng ta chưa từng dạy về nó. Chưa ai ghi chép về nó. Toàn thể tổ tiên của chúng ta chưa bao giờ thấy thứ gọi là mặt trời. Và phát ra ánh sáng. Không thể có chuyện đó được. Bây giờ cũng toàn là bóng tối còn gì”.

Con thiên nga này thật là bịa chuyện. Nó đang lừa con đấy. Có lẽ nó bị điên rồi. Hoặc là nó rất gian manh. Và đang cố phá hủy chân lý của chúng ta. Phá hủy hiểu biết ngàn đời của chúng ta. Những thứ nó nói thật là nguy hiểm.

Bao đời nay chúng ta sống trong bóng tối và bóng tối là lẽ sống. Đó là nền tảng cách sống của chúng ta. Con thiên nga này sẽ phá hủy cuộc sống của chúng ta. Trời nóng tỏa ra từ bóng tối. Chúng ta sẽ bỏ phiếu, để xem đâu mới là sự thật”.

Tất cả cú đồng thanh: “Chẳng có mặt trời và ánh sáng nào cả”.

“Hãy tống cổ thiên nga đi ngay lập tức. Nó đang mang đến những thứ sai lệch với con đường chân chính. Nó phá hủy đức tin và truyền thống của chúng ta”.

câu chuyện liên quan đến cái chết của chúa Giê su
Những con cú sống trong đêm

Và chúa Giêsu đã bị con người xua đuổi, lên án như thiên nga vậy. Khi ngài mang đến những thứ mới mẻ. Khác với hiểu biết tôn giáo hiện thời. Không giống với kinh sách của con người thời ấy.

Ngài là người duy nhất có tư duy khác biệt, không bị mê muội bởi đức tin đám đông. Ngài đơn độc với hiểu biết của mình. Ngài thấy được sự thật bên ngoài hiểu biết đầy giới hạn của con người.

Một kẻ dám tự nhận mình là con Thiên Chúa. Là đấng mêsia – đấng cứu độ. Điều mà chưa từng ai dám tuyên bố. Đó là điều xúc phạm với Thượng đế trong kinh sách và niềm tin của họ lúc bấy giờ.

Ngài dám nói rằng Thiên Chúa hiện diện trong tất cả những người bé mọn nhất. Chứ không hề xa vời đâu đó. 

Ngài dám chữa bệnh trong ngày Sa-bát. Ngài đã phá vỡ những quy tắc, luật lệ được con người coi là tuyệt đối phải tuân thủ. Vì đó là lí do để Thiên Chúa phán xét con người.

Tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết và sống lại

Nếu là một trong những con người thuở ấy. Có lẽ bạn cũng sẽ cho Giêsu là điên đảo. Là kẻ mất trí, là kẻ phạm thượng. Kẻ phá hủy kinh sách. Kẻ nguy hiểm có thể làm hỏng truyền thống bao lâu nay của đời trước truyền lại. Đáng bị tống cổ ra khỏi đám đông. Và bị trừng trị vì mang đến những điều không giống với kinh sách thời đó.

Đó là lý do tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết. Thứ ngài mang tới khác với chân lý được xem là không thể đổi thay qua muôn thế hệ. Nó phá hủy những thứ được xem là ổn định, là giáo lý và kinh sách của họ. Làm ảnh hưởng đến lợi ích tôn giáo. Họ lo sợ ngài có thể khiến dân chúng từ vâng phục tôn giáo cũ bị dẫn dắt tới với đức tin mới.

Lí do Chúa giê su chịu chết trong sự phán xét của dân chúng
Chúa Giêsu bị xử tử trong sự phán xét của dân chúng

Dù người ta có bỏ phiếu, lấy ý kiến số đông để kiểm chứng những lời nói của Giêsu. Thì người ta vẫn sẽ luôn thấy lý thuyết của ngài là kì dị. Và đáng bị thủ tiêu để giữ cho truyền thống của họ được êm đẹp như cũ. Họ đã lấy ý kiến số đông để xử tử Giêsu.

Người Parisi thậm chí đã nói rằng, ai đặt đức tin nơi Giêsu sẽ bị đuổi khỏi nhà hội. Họ đã chọn xử tử Giêsu – người đơn thuần không tuân theo một hình thức tôn giáo. Và chấp nhận tha cho tên tội phạm khét tiếng. Một người mang đến lý thuyết mới mẻ thậm chí đã bị coi là nguy hiểm hơn cả những tội lỗi hình sự.

Con người dù không bị mù như những con cú. Không bị giới hạn khả năng của giác quan như con cú. Nhưng một khi tâm trí bị giới hạn bởi thói quen, truyền thống, niềm tin được truyền lại quá lâu đời. Thì chúng ta sẽ xem những truyền thống, thói quen ấy là chân lý đúng đắn nhất. Chúng ta bắt đầu đóng khung mình trong hiểu biết hạn chế ấy. Coi đó là vùng an toàn. Và thường khó chấp nhận những điều vượt qua giới hạn. 

Giống như khi chúng ta còn nghĩ Trái Đất này là phẳng. Việc ai đó nói Trái Đất tròn là điều không thể chấp nhận. Là kiến thức nực cười. Có lẽ họ tự bịa ra.

Bản tính đóng khung mình trong những giới hạn về hiểu biết và đức tin chẳng khác gì chúng ta có tai mà không nghe được. Có mắt mà không thấy được…. Chúng ta không thể thấy được sự thật rộng mở và có được sự thông thái thực sự nếu luôn nghĩ mình đã biết. Và luôn cho mình là đúng nhất.

Dù Đức Giêsu có cố gắng mang đến cho ta ánh sáng và chân lý đúng đắn. Con người đã không thể mở lòng để chấp nhận.

Đức Giêsu thông hiểu bản chất tâm lý ấy của con người. Ngài chấp nhận sự nhạo báng, chống đối. Chấp nhận cách con người phản đối những tư duy của ngài. Ngài hiểu rằng: “Họ không ý thức được những việc mình làm”. Vì tâm trí họ đã bị truyền thống và đức tin cũ trói buộc. Trở nên mê muội, chưa thể tiếp nhận điều mới mẻ. 

Bằng cách dùng phép lạ chết đi và sống lại. Bằng một sự kiện mang tính đột phá, một phép lạ khác thường mới đủ mức độ để tạo được sự chú ý trước những tâm trí cứng nhắc và hạn chế ấy. Họ mới bắt đầu chiêm nghiệm và tìm hiểu kĩ càng hơn về sự rao giảng mà Giêsu đã loan truyền. Mới bắt đầu mở lòng để đón nhận những tri thức mới mẻ.

Đức Giêsu hoàn toàn biết trước cái chết của mình dưới miệng lưỡi và sự xua đuổi của con người lúc bấy giờ. Ngài chấp nhận cái chết thân xác để tạo cơ hội giúp họ hiểu được chân lý. Ngài hiểu được sự sống muốn đời của linh hồn, nên ngài không hề sợ hãi cái chết. 

Sự sống linh hồn là mãi mãi. Và cái chết khi có thể giúp con người thấy được chút ánh sáng mà trí tuệ được mở ra. Sống một cuộc đời đúng đắn, ý nghĩa, tốt đẹp. Thì cái chết nhỏ bé, tạm thời ấy hoàn toàn xứng đáng để chấp nhận. Linh hồn ngài không thể chết thì có gì để quá lo lắng, xót xa, ngăn chặn. Đó là lý do ngài gọi Phêrô là Satan khi cố ngăn cản người đi vào cái chết. Con chỉ biết việc con người. Mà không hiểu được việc của nước trời”.

Đó là lựa chọn đầy tình yêu thương và trí tuệ của Giêsu. Và là lý do tại sao chúa Giêsu phải chịu chết.

Vậy có đạo thì đã được hưởng ơn phước từ cái chết của chúa Giêsu chưa?

Chúa Giêsu đã phải chịu chết để giúp ta hiểu biết về ánh sáng. Nhận thức đúng về Thiên Chúa và sự sáng tạo của ngài. Nhưng đáng tiếc, chúng ta lại có xu hướng nghĩ rằng Giêsu chính là ánh sáng. Chúng ta chạy theo để tôn thờ ngài. Vốn dĩ chỉ đang thay thế việc thờ phượng một vị thần linh này sang thờ phượng một thần linh khác. Để cảm thấy yên tâm hơn hay cầu xin những lợi lạc. Ràng buộc mình vào những nghi lễ, hình thức chẳng khác gì niềm tin của những người đã từng treo Giêsu lên thập giá.

Chúng ta không chú tâm vào tri thức của ngài để trở nên thông hiểu và chuyển hóa bản thân ở hiện tại. Nhưng ngày càng chỉ tập trung vào sự tôn thờ, những tập tục sáo rỗng. Và nghĩ những điều đó sẽ giúp ta được Giêsu ghi nhận mà được đảm bảo dẫn tới ánh sáng của Chúa.

CHúa Giê su
Chúa Giê su

Cái chết của chúa Giêsu vốn dĩ không phải là để chết thay cho chúng ta. Không phải là phương tiện để ta chỉ cần tin tưởng và tôn vinh cái chết ấy thì sẽ được bảo vệ. Được ưu tiên xóa tội trước sự giận dữ và trừng phạt của Thiên Chúa.

Ngài đến thế gian không phải để giành lấy sự tôn thờ của con người. Để yêu cầu con người phải nỗ lực thờ phượng một vị thần nào cho đúng đắn. Mà cốt lõi phải là để con người được thấm nhuần những chân lý tốt đẹp mà biết thay đổi bản thân. Khiến tâm hồn được mạnh mẽ, tốt đẹp. Và linh hồn được tiến hóa.

Chúa Giêsu chịu chết là nhằm để chúng ta hiểu đúng về Thiên Chúa. Tin vào sự sống vĩnh hằng. Nhận ra chính bản thân mỗi người là hiện thân của Thiên Chúa. Ta đang sống trong ơn phước và ánh sáng ngập tràn của Chúa. Biết bản thân là bản sao của Chúa,. Mà phát huy cái bản chất yêu thương, tốt đẹp, bao dung, trí tuệ ấy.

Nếu chúng ta không có được những thay đổi này. Thì vốn dĩ mắt chúng ta chẳng hề sáng hơn so với con người thuở xưa là mấy. Chúng ta chỉ từ những con cú mù này chuyển thành những con cú mù khác. 

Chúng ta phải biết rằng, những dụ ngôn của Giêsu đều là ẩn dụ. Vì sự thật về Thiên Chúa và sự sống là thứ không dễ để diễn tả bởi ngôn ngữ giới hạn. Sự cảm nghiệm là mấu chốt để mỗi người có được hiểu biết. Vì thế rất ít người thực sự hiểu được đúng ý nghĩa mà chúa Giêsu truyền tải.

Chúng ta vẫn luôn hiểu Thiên Chúa trong một giới hạn. Ta tuyên xưng Chúa là yêu thương, cao cả, nhân từ, hiện diện trong mọi chúng sinh. Nhưng cách chúng ta thực thi những nghi thức, cách chúng ta sợ hãi Chúa. Lại khiến Chúa như một vị thần linh tách rời, xa xôi. Giận dữ, yêu thương và tha thứ có điều kiện.

Đọc kinh sách như vẹt. Chúng ta tin vào kinh sách rập khuôn theo cách lý giải chủ quan của một số người. Chúng ta thi hành những nghi lễ tôn thờ một cách sáo rỗng. Chỉ để an tâm khỏi sự trừng phạt của Chúa. Lúc nào cũng nghĩ Chúa như một vị vua đang giận dữ, bất an, trông chờ và thất vọng.

Chúng ta ngày nay dù có ở trong đạo cũng không thể chấp nhận rằng Chúa ở trong mình và mọi người xung quanh. Chúng ta không chọn tốt đẹp, tử tế vì biết điều đó. Chúng ta chỉ tốt đẹp vì sợ hãi Chúa trừng phạt. Để mong cầu sự ban thưởng của Chúa trong tương lai nào đấy. Vốn dĩ chỉ là ước mong đến từ cái tâm đầy tham lam, mưu lợi.

Chúng ta phân biệt, dị nghị, chống đối, tranh cãi, mẫu thuẫn với những anh em khác tôn giáo. Mà bản chất họ cũng chính là hiện thân của Chúa.

Chúng ta chỉ nói yêu thương Chúa một cách không có cảm xúc và sự chân thành từ trái tim. Chúng ta luôn coi cuộc đời với môi trường thế giới này là nơi đầy đau khổ. Nơi Chúa giao cho ta những thách thức để đánh đố con người. Nhằm phân loại vào địa ngục và thiên đường. Mà không biết rằng chính nơi sự sống này vốn là kỳ công trong sáng tạo của Chúa. Đủ điều kiện thuận lợi để ta được sống tốt đẹp. Chính là nơi Chúa tạo ra với ngập tràn hạnh phúc rồi.

Chúng ta là những con cú mù. Sống trong ánh sáng mà không ý thức được việc đó.

Đó là lý do, càng giới hạn bản thân trong niềm tin tôn giáo một cách cố chấp. Chúng ta càng thấy Chúa là xa vời, tách biệt.

vì sao Giê su phải chịu chết

Ta luôn xem những thứ bên ngoài giới hạn giáo lý của tôn giáo mình là hiểm họa. Là phản bội Chúa. Là sự cám dỗ của ma quỷ. Là con đường sai trái. Chứng cứ để Chúa trừng phạt bạn. Tôi nói với bạn rằng, chẳng kẻ nào hết mù, đến được với ánh sáng của Chúa mà còn đầy ích kỷ, phân biệt, thiếu bao dung. Và nghĩ về Chúa tiêu cực như vậy.

Chúng ta phản đối, chà đạp, lên án bất kể ai mà có lối tư duy ra khỏi cái hiểu biết lâu đời trong kinh sách của ta. Mà ta còn chẳng từng xem xét nó đã là chân lý đúng với nguyên bản từ chúa Giêsu hay chưa. Thế mà chúng ta nói tôn giáo của mình là yêu thương, là bao dung, là hòa đồng.

Chúng ta cho rằng những người ấy là mối đe dọa. Làm hỏng giáo lý. Là mất đức tin với Thiên Chúa. Phải thủ tiêu và treo lên thập giá để không gây rủi ro khiến con người mất đi đức tin vào tôn giáo mình. Chúng ta đối xử với họ chẳng khác nào dân chúng đối xử với Giêsu thuở xưa vậy.

Chúng ta dưới sự dẫn dắt của một tập thể với niềm tin được định hướng một cách chủ quan. Qua năm tháng càng trở lại bị giới hạn tâm trí vào sự hạn hẹp. Với sự trói buộc với các lễ nghi. Chẳng có đổi mới được gì sau cái chết của đức Giêsu. 

Tôn giáo nào cũng nói với dân chúng đây là con đường duy nhất đi tới ánh sáng. Có được sự sống tương lai an lạc, hạnh phúc với thần linh. Chỉ tôn giáo này mới có Thiên Chúa đích thực. Nghi lễ là điều bắt buộc phải thực thi để làm đẹp lòng thần linh mà có được sự ban thưởng.

Giêsu đã phá vỡ luật lệ và nỗ lực truyền cảm hứng ấy đến với nhân loại. Và chúng ta lại tạo ra những luật lệ mới để trói buộc chính mình.

Liên hệ với Chúa vốn dĩ là liên hệ giữa chính ta với Chúa. Không cần thông qua trung gian nào cả. Giêsu chỉ là giúp ta biết một cách liên hệ với Chúa mà thôi.

Vì Chúa hiện diện ở mọi nơi. Thế nên, sự thật là tất cả tôn giáo vốn dĩ đều đang hướng về Thiên Chúa, tôn thờ Chúa. Chỉ là người ta gọi Thiên Chúa bởi cái tên khác, thêm bớt những phẩm chất, đặc điểm khác nhau. Được công bố bởi vị thầy khác nhau.

Chúng ta vẫn là những con cú mù bị thôi miên bởi những tập thể có niềm tin và hiểu biết bị đóng khung, bị giới hạn. Mà cứ ngỡ mình đã biết hết tất cả.

Hãy sáng suốt và đừng trói buộc mình vào những đức tin giới hạn. Gây chia rẽ nhau. Khiến ta chỉ thêm mê muội, xa cách Chúa.

Hãy tập trung vào ý nghĩa thực sự tại sao chúa Giêsu phải chịu chết. Để thay đổi chính tâm trí mình, chứ đừng mê muội với sự thờ cúng một cách hình thức. Bỏ lỡ giá trị tốt đẹp trong công cuộc của chúa Giêsu.

Chúc bạn sáng suốt!

Câu chuyện lấy ý tưởng từ Bí mật hoa vàng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *