Sự thao túng âm thầm trong nền văn minh con người

nền văn minh con người cần được đổi mới
Xã hội ngày nay đã phát triển đến giai đoạn mà con người phải liên tục đề phòng, cảnh giác lẫn nhau. Người ta sẵn sàng chà đạp, lừa lọc những người yếu thế nhất xã hội để thỏa mãn lòng tham vô độ của mình. Nền văn minh con người đang ngày càng tạo ra những thế hệ đầy tham lam, ích kỉ. Điên cuồng đấu tranh để chiếm đoạt, tích lũy nhiều nhất có thể. Tàn phá và vắt kiệt thiên nhiên.
Giữa một đám đông đang vô thức chạy theo xu hướng một cách u mê. Tự tạo ra khổ sở, chật vật cho chính mình. Bạn cần có năng lực để dừng lại, suy xét. Trở nên sáng suốt và có chính kiến để bản thân không tiếp tục bị cuốn theo mà mất kiểm soát với cuộc đời mình.

Nội dung chính

Sự thật về sự phát triển kinh tế trong nền văn minh con người

Hầu hết mọi nơi trên thế giới đang thi đua để phát triển thành những nơi hiện đại, tiên tiến nhất.
Bằng cách chuyển đổi những vùng đất thôn quê thành những thành phố văn minh, hào nhoáng. Thành những khu công nghiệp, du lịch sầm uất. Tận dụng mọi điều kiện về tài nguyên, con người nhằm tạo ra doanh số, lợi nhuận ngày một gia tăng.
Dưới danh nghĩa là tạo ra công ăn việc làm cho những người dân. Họ dần chuyển khu vực canh tác, sinh sống của người dân thành nơi sản xuất công nghiệp, dịch vụ.
Vì lượng đất canh tác ngày một ít đi. Vì không còn có thể tự làm ra lương thực. Người ta buộc phải vào các công xưởng để lao động.
Tâm trí con người bị dẫn dắt để dần chuyển sang một cuộc sống đầy bó buộc, ngột ngạt. Nơi ta chỉ có thể tồn tại nhờ vào sự chu cấp từ ngành sản xuất.
Các ông chủ với khả năng truyền thông, quảng bá tinh vi biến những sản phẩm ban đầu chỉ là thứ yếu trở thành những nhu yếu phẩm mà người ta không thể sống thiếu được. Những tiện nghi cuộc sống ngày một gia tăng theo thời gian. Và ta không thể ngưng cống hiến, làm việc lại cho các ông chủ để duy trì cuộc sống phức tạp ấy.
Ví dụ:
Máy lạnh là thứ ban đầu không thực sự cần thiết khi con người sống giữa thiên nhiên. Nhưng vì sự hiện đại hóa, vì diện tích đất sinh sống thu hẹp, họ chuyển dần sang sống trong những ngôi nhà bê tông, nhốt mình trong những cái hộp. Tách biệt với thiên nhiên. Cùng với sự biến đổi khí hậu do hoạt động sản xuất của con người. Nên dần dần người ta buộc phải dùng máy lạnh và tiêu thụ điện năng cho nhu cầu bức thiết này.
Khu vực sinh sống của con người không còn phần bố đều trên các vùng lãnh thổ. Mà được chuyển đổi dần để tập trung vào với nhau. Thành những khu phố, đô thị chật chội. Được gọi là nền văn minh tiên tiến cho con người.
Vì đất tự canh tác trở nên thu hẹp, người tự trồng thực phẩm ít hơn, mà nhu cầu ăn uống ngày một tăng lên. Nên người ta đưa vào thực phẩm những chất tăng trưởng để rút ngắn thời gian sản xuất. Con người vì thế tự đầu độc nhau.
Sự thúc đẩy hiện đại hóa, công nghiệp hóa khiến con người xa rời với thiên nhiên. Cuộc sống trở nên thụ động, phụ thuộc. Người dân dần tự biến mình những con robot lao động ngoan ngoãn, thành thị trường tiêu thụ sản phẩm một cách vô thức. Mà ở đó, nếu thiếu đi sự cung cấp từ ngành công nghiệp, con người không thể sống nổi. Nhờ vậy các công ty có nguồn tiêu thụ sản phẩm ngày một gia tăng.
Bằng cách điều hướng và kiểm soát tư tưởng cũng như cuộc sống của con người thông qua mọi mặt trận như vậy. Qua truyền thông, giáo dục, chính trị, văn hóa, giải trí,… Giới cầm quyền tinh hoa có thể nắm đến 80% số tài sản hữu hình của cả thế giới.
nền văn minh của con người
Các dịch vụ quảng cáo, truyền thông và cả giáo dục là những kênh hữu ích để thúc đẩy nhu cầu tiêu dùng của con người. Những thứ lúc đầu không thực sự cần thiết sẽ trở thành thứ thiết yếu sau những lời quảng cáo.
Và khi những nhu cầu cuộc sống ngày một được kích thích, cái khả năng tự cung tự cấp biến vào dĩ vãng. Người ta chỉ có một cách duy nhất là làm việc chăm chỉ để có tiền. Đổi lấy mọi thứ mình cần. Mặc cho đó có phải là một công việc đúng đắn hay chưa. Mặc cho công việc đó đầy rẫy tiêu cực và sự chịu đựng, bóc lột. Người ta vẫn phải bám trụ.
Người ta không thực sự muốn một công việc đúng đắn. Thứ đầu tiên người ta xem xét trước 1 công việc là khả năng đáp ứng nhu cầu cuộc sống mà họ cần.
Người ta bị cuốn vào vòng luẩn quẩn của kiếm tiền và tiêu tiền một cách không lối thoát. Tạo ra những ảo tưởng về nhu cầu sống tăng cao. Rồi lao đầu cống hiến cho các ông chủ để đổi lấy lại tiền bạc nhằm thỏa mãn cái ảo tưởng ấy.
Số tiền kiếm được có thể tăng qua thời gian. Nhưng những nhu cầu tiêu dùng khác cũng sẽ tăng theo tương ứng.
Tất cả là để tiền bạc đảm bảo được luân chuyển liên tục trong nền kinh tế hối hả này. Dưới danh nghĩa những việc này là làm phát triển kinh tế nước nhà. Sánh vai với cường quốc năm châu.
Mọi hoạt động của con người trở nên phụ thuộc vào ngành vận tải. Chỉ cần nguyên liệu cho sự vận chuyển bị hết đi. Chỉ cần ngành vận chuyển dừng hoạt động. Con người sẽ hoàn toàn bị điêu đứng và sự sống cũng vì thế bị đe dọa.
Mà ở bối cảnh hiện tại của thế giới, khi có vô vàn những thứ lạ kì xuất hiện. Thì điều gì cũng có thể xảy ra ở cuộc sống này.
Sự phát triển hiện đại có thể giúp bạn được nếm trải nhiều thứ lạ lẫm, hào nhoáng. Nhưng đồng nghĩa với việc bạn ngày càng vất vả, vật lộn, khổ sở, chịu đựng, sức khỏe giảm sút. Và hủy hoại môi trường tự nhiên của chính mình và những thế hệ sau.
nền văn minh hiện nay

Sự thật về nền giáo dục trong nền văn minh con người

Mục đích của giáo dục không còn để tạo nên những con người đạo đức, để nuôi dưỡng và phát huy năng lực thực sự của mỗi người. Đó lại là nơi hun đúc trong mỗi đứa trẻ sự hơn thua, tranh đấu với nhau. Nơi thi đua thành tích là điều không thể thiếu và được đề cao hàng đầu.
Giáo dục chỉ cố gắng nhồi nhét vào đầu con trẻ thật nhiều kiến thức. Mà được biên soạn theo cách người cầm quyền mong muốn. Và bắt chúng hiểu mọi thứ theo khuôn mẫu. Phải làm những bài toán theo cách có sẵn. Phải hiểu một bài văn theo cách hiểu của các thầy cô. Tạo ra thế hệ con người thích bắt chước nhau, không dám thay đổi, thụ động. Thiếu tư duy tự lập luận, tự phân tích.
Các em nhỏ đi đến trường với đầy nỗi lo lắng, sợ hãi, mệt mỏi, ưu tư. Để làm hài lòng thầy cô và cha mẹ. Thậm chí là để phòng vệ.
Vì sự nhồi nhét, áp đặt, giáo dục không thể giúp con trẻ phát huy năng lực của chính mình. Mà chỉ muốn con trẻ trở thành những mẫu hình nhất định mà được xã hội tôn sùng như: bác sĩ, kĩ sư, giáo viên,…
Vì lẽ đó, hầu hết con người ngày nay đều lao vào cuộc đời một cách mù mờ, không định hướng, không mục đích sống. Chỉ có thể lấy tiền bạc làm động lực cho bất cứ công việc gì.
Mục đích của giáo dục dường như chỉ muốn tạo ra những người biết nghe lời, lao động chăm chỉ. Chứ không phải những người biết sáng tạo và đạo đức đóng góp cho sự tốt đẹp của xã hội.
Những người học tập và làm việc trong lao lực, quên ăn, quên ngủ lại là những tấm gương sáng cần được noi theo.
Người ta thúc dục con người không ngừng thi đua, tranh đấu, đạt thành tích cao nhất. Luôn luôn phải tiến về phía trước. Không ngừng dành cho mình những cột mốc mới. Không ngừng có thêm tham vọng. Vì “dừng lại có nghĩa là thụt lùi”. Và dừng lại thì dễ dàng bị đào thải khỏi tiến độ hối hả của xã hội hiện đại.
Và vì giá trị con người được đo bằng số tài sản người ấy có. Nên con người lao vào việc ép bản thân phải kiếm được thật nhiều, chiếm đoạt và tích lũy càng nhiều càng tốt. Tạo ra sự phân bố tài sản, tài nguyên ngày càng mất cân đối giữa những sinh mệnh trên thế giới này với nhau.
Cuộc sống trở nên ngày càng ngột ngạt. Sự cố gắng là không có điểm dừng.
Chính từ tham vọng không có điểm dừng mà con người sinh ra những tâm tính ích kỉ, nhỏ nhen, tranh đấu, mưu mô, ghen tức, giả dối, ranh mãnh, oán trách, lo lắng, đổ lỗi, hãm hại nhau, tự dằn vặt chính mình. Tạo ra một xã hội đầy tiêu cực, khổ đau. Phải liên tục cảnh giác, nghi ngờ nhau.
Người ta bị cuốn theo dục vọng cho đến khi tiêu hao hết tinh thần.
Mà chính khi tham vọng không được thỏa mãn là nguồn gốc sinh ra hầu hết những đau khổ trong cuộc sống này.
Văn hóa tranh đấu ám ảnh vào từng ngóc ngách trong nền văn minh con người ở hiện tại.
Nhân loại sinh ra trong gông cùm. Con người được sinh ra như là tù nhân của chính bản thân mình. Bị giam giữ và buộc chặt trong những xiềng xích dục vọng tinh vi.
Từ nhỏ đã bị nô lệ hóa.
Cái tự do mà tạo hóa ban cho con người thủa ban sơ giờ đây phải nỗ lực đi ngược dòng, vượt qua dèm pha của xã hội mới có thể lấy lại được.
thực trạng xã hội trong nền văn minh hiện đại

Sự thao túng tâm lí bằng việc kiểm soát mọi thông tin

Thông tin trên tất cả các phương tiện truyền thông đều được kiểm soát trước khi đưa đến con người. Từ đó, thao túng não bộ, tri thức và niềm tin con người. Và giúp dễ dàng định hướng con người đi theo mong muốn của những người cầm quyền.
Họ chỉ phổ biến những thứ phục vụ cho định hướng và lợi ích kinh tế mà người lãnh đạo muốn đạt tới.
Thao túng niềm tin trên mọi mặt trận là cách khiến con người trở nên dễ dàng vâng phục.
Tất cả mọi tài nguyên trên Trái đất này đều là tài sản chung của mọi sinh mệnh: con người, động vật, thực vật,…. Được thượng đế, được mẹ Trái Đất ban cho. Nhưng con người lại phân chia thành những lãnh thổ.
Với lòng tham muốn sở hữu, thích chiếm đoạt để độc quyền khai thác tài nguyên, khai thác con người. Người ta mê muội đến mức nghĩ rằng tranh cãi, đấu đá nhau là biểu hiện của tình yêu nước. Để bao biện cho cái tâm tính ích kỉ, thích chiếm đoạt, thích sở hữu của mình.
Mà thực tế thì, chủ nghĩa quốc gia là chủ nghĩa mời mọc chiến tranh, huỷ diệt, chia rẽ và phân biệt.
Thể thao với mục đích rèn luyện sức khỏe, để giao lưu vui vẻ. Lại trở thành thứ để thể hiện lòng yêu nước trong mỗi giải đấu. Người tham gia tin rằng, việc mình tranh nhau một trái banh hay cố vượt lên hạng nhất bằng mọi sức bình sinh, mặc kệ hiểm nguy, tính mạng lại là một minh chứng của việc yêu nước. Hun đúc cái tâm tính hơn thua, thù hằn, nhỏ mọn, dìm dạt nhau. Mà bản chất ban đầu của những giải đấu đó chỉ là những trò chơi tiêu khiển, cá độ của giới thượng lưu.
làm sao thay đổi số phận
Các cuộc thi sắc đẹp vô nghĩa, không tạo ra nhiều giá trị cho cuộc đời. Nơi con người ta sẵn sàng chà đạp, hãm hại nhau cũng trở thành những minh chứng để thể hiện tình yêu nước, niềm tự hào dân tộc….
Người ta tôn sùng những thứ không tạo ra được nhiều ý nghĩa trong nền văn minh con người. Sẵn sàng trao giải, thưởng tiền hậu hĩnh cho những điều này. Trong khi những người đang cố gắng nghiên cứu ra cách chữa bệnh cho con người, cách cải thiện sức khỏe cho con người,… thì phải đi năn nỉ tài trợ từng đồng để duy trì.
Tình yêu tổ quốc lại được xây dựng trên những tâm trí thích sở hữu, độc quyền, căm hận, ích kỉ giữa con người với nhau. Tranh chấp những mảnh đất hay tài nguyên mà bản chất chúng là thuộc sở hữu của toàn nhân loại.

Tôn giáo trong nền văn minh con người

Thay vì tập trung giúp con người được chuyển hóa, buông bỏ sự tham lam mà sống cuộc đời bình an hơn. Thì tôn giáo có xu hướng phát triển thành những mô hình kinh tế. Mà ở đó, người ta gieo vào tâm trí dân chúng những nỗi sợ hãi. Hay thể hiện quyền uy thần thông của thần linh để thu hút dân chúng đến với nơi thờ tự.
Cách để hủy hoại một người nhanh nhất là khiến con người ta trở nên sợ hãi.
Người ta dần già không còn đến nơi thờ tự để học tập, để chuyển hóa chính mình. Nhưng là đến để cầu xin những lợi lạc, tiền tài, danh vọng hay phải chăm chỉ để khỏi bị xuống địa ngục. Khiến tôn giáo ngày càng mang màu sắc mê tín dị đoan. Từ đó, giúp các tổ chức tôn giáo ngày càng giàu mạnh trong nền văn minh con người hiện nay.
Đây không phải là tình trạng của tất cả nhưng là tình trạng ngày càng trở nên phổ biến hơn.
Những cách thức hoạt động được truyền qua các thế hệ. Mà có thể đến cả những người kế thừa sau đó cũng không ý thức được chiều hướng không mấy tốt đẹp của điều này.

Vì thế con người đang vô thức gây ra khó khăn cho chính mình

Ai ai cũng tin rằng mình đủ sáng suốt mà không thể bị thao túng bởi hiệu ứng đám đông hay công ty đa cấp nào. Nhưng chỉ cần nhìn rộng ra, bạn sẽ thấy bản thân mình đang sống trong thế giới không khác gì những hình thức đó.
Từ những ảnh hưởng từ mọi mặt của cuộc sống. Chúng ta ngày càng thụ động. Bị định hướng niềm tin, bị trói buộc ngay từ khi còn tấm bé.
Xã hội đã và đang cố gắng đúc ra những người giống nhau. Có chung một niềm tin. Có chung những kiến thức mà giới tinh hoa mong muốn.
Điều này tinh vi và khéo léo đến mức chúng ta hoàn toàn bị kiểm soát nhưng lại tin rằng bản thân đang được tự do, được bảo vệ, được tiện nghi.
Con người tin những điều mà bên ngoài đang áp đặt vào tâm trí mình chính là chân lí. Chúng tạo thành nếp sống, thói quen và bản năng của con người từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Ai đó nghĩ khác đi là kì dị, là chệch nhịp, là điên loạn, là bị lên án.
Vì thế con người ngoan ngoãn vừa là những cỗ máy lao động chăm chỉ. Vừa là thị trường tiêu thụ những sản phẩm ngày một nhiều hơn của các ông chủ. Người ta lao vào làm việc rồi lại mua sắm.
Lối sống ngột ngạt, tâm tính tiêu cực là một trong những nhân tố chính khiến sức khỏe và khả năng miễn dịch của con người ngày một giảm sút.
Cộng với việc thức ăn công nghiệp với vô vàn hóa chất bảo quản, điều vị, tăng trưởng, xử lí dần thay thế toàn bộ thức ăn tự nhiên. Môi trường ngày một ô nhiễm bởi hoạt động sản xuất.
Ngay cả nguồn nước cũng cần phải xử lí với thật nhiều chất xử lí độc hại mới có thể cung cấp cho con người.
Con người ngày càng bị bó hẹp môi trường sống vào những chiếc hộp. Những bức tường bê tông. Mà bất kể con vật gì khi bị sống trong những chiếc hộp đều trở nên có vấn đề nghiêm trọng về tinh thần.
Tất cả những thứ đó khiến sức khỏe con người ngày càng xuống dốc. Hệ miễn dịch ngày một hư hỏng.
Chúng ta lại cần dùng tiền để chữa trị bệnh. Lại quay về làm giàu cho lĩnh vực y tế. Và lao vào kiếm nhiều tiền hơn cho những biến cố rủi ro.
nền văn minh của nhân loại
Xây dựng lên tâm lí đầy tham vọng của con người dẫn đến một cuộc sống đầy giả dối, mưu mô, ích kỉ, nhỏ nhen, tư lợi, hãm hại lẫn nhau.
Con người đang sống trong một xã hội đầy sự kiểm soát, tiêu cực, sợ hãi và cảnh giác.
Có thể nói, con người đang tự cầm tay nhau đi đến chỗ khó khăn, vật lộn, vất vả. Phụ thuộc hoàn toàn vào ngành công nghiệp sản xuất và vận chuyển. Một thế giới không mấy sáng sủa cho thế hệ con cái chúng ta. Chúng sẽ phải chịu đựng những thứ tương tự hay còn ngột ngạt, tranh đấu hơn, một môi sinh đã bị phá hoại nghiêm trọng trong tiến độ phát triển này của xã hội.
Hãy tưởng tượng nếu một ngày chỉ cần một thứ như điện, nước, wifi hay xăng dầu không đươc cung cấp như cũ. Chúng ta sẽ đột ngột thức tỉnh. Sẽ nhận thấy sự thật rằng, thì ra trước giờ bản thân mình đang sống trong một gông cùm. Một án tù treo từ bấy lâu nay.

Chúng ta nên làm gì trong bối cảnh này

Thế kỉ 21 là thế kỉ được tiên đoán với những sự thay đổi vô cùng lớn trên thế giới. Khi mà Trái Đất đang cố gắng lấy lại sự cân bằng trước những phá hoại, khai thác vô độ và sự đi xuống các giá trị đạo đức của con người. Vì rõ ràng, sự sống không thể duy trì bền vững qua thời gian trước nền văn minh con người như hiện tại.
Những kiểu khí hậu lạ thường, những hiện tượng thời tiết cực đoan. Những dịch bệnh mới xuất hiện, những dị tượng ngày một nhiều hơn, sự suy thoái của nền kinh tế,… Là những dấu hiệu ban đầu của sự thay đổi.
Bất kể thứ gì bạn đang được sử dụng hôm nay thì không chắc ngày mai nó có thể duy trì. Thế nên bạn hãy ý thức lấy lại quyền kiểm soát chính mình. Hãy dùng nhận thức của chính con người bạn để thấu suốt những điều đang xảy ra.
Hãy ngừng lại việc làm tổn hại, phá hoại thiên nhiên. Là chính môi trường sống của chúng ta và con cái chúng ta.
Hãy nhận ra cái dục vọng vô độ của bản thân với của cải, danh vọng đã khiến bạn khổ sở, vất vả như thế nào.
Nếu bạn muốn thực sự tự do. Nếu bạn muốn thoát khỏi sự tham vọng không điểm dừng. Nếu bạn muốn thoát khỏi những cái ảo tưởng về sự đau khổ do chính mình tưởng tượng ra. Hãy làm chủ ý thức của mình.
Hãy sống đơn giản và biết đủ để bản thân được tự do, an lạc. Để thiên nhiên được tươi đẹp và trong lành qua năm tháng. Cung cấp ngược lại những sản vật tốt đẹp cho chính bạn.
Hãy biết chia sẻ với nhau.
Hãy sống thuận với tự nhiên thì Trái Đất này sẽ luôn có dư dả cho tất cả mọi sinh mệnh. Đời sống, mới ngày càng thuận lợi. Sự sống, mới có thể được duy trì qua thời gian.
Vạn sự tại tâm! Chúc bạn sáng suốt!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *