Ma quỷ là ai? Tại sao Thiên Chúa không thể tiêu trừ?

THiên Chúa

Ma quỷ là một thế lực được xem là có thật trong niềm tin của đạo Thiên Chúa. Ma quỷ được chúng ta hình dung, là những linh hồn mang bản tính xấu xa, tiêu cực mà mắt thường không nhìn thấy được. Họ len vào sự sống để cám dỗ con người làm những việc sai trái. Đi ngược với ý muốn của Chúa. Chúng là thế lực cai trị địa ngục. Trừng phạt linh hồn con người vì những tội lỗi người đó đã gây ra. Quan điểm này mâu thuẫn ở chỗ. Ma quỷ luôn chống phá Thiên Chúa. Nhưng lại có vẻ rất hợp tác trong việc kết hợp với Thiên Chúa để thực hiện sự thanh tẩy nơi địa ngục. Dưới đây chúng ta sẽ làm rõ điều này và ma quỷ là ai.

Nội dung chính

Nguồn gốc của ma quỷ là ai trong kinh thánh

Giáo lý Công giáo dạy rằng: “Thoạt đầu đó là một Thiên thần tốt do Thiên Chúa tạo dựng.” Vì mọi sự trên thế gian này đều do Thiên Chúa tạo dựng ra.

Và các thiên thần đó được Thiên Chúa tạo nên ban đầu đều có bản tính tốt lành. Nhưng chính chúng đã làm cho mình nên xấu. Điển hình là Lucifer hay còn có thể gọi là Satan.

Sự “sa ngã” xảy ra là do khả năng tự do ý chí, tự do lựa chọn mà Thiên Chúa trao cho họ. Họ nảy sinh tham vọng được lên co trọng hơn Chúa. Thế nên, họ quay lại chối bỏ Thiên Chúa và Nước của Ngài.

Chúng bị đày xuống thế gian vì sự phản bội ấy.

Từ sa ngã ban đầu, chúng đã nhắm vào nhân loại. Sự sống của con người là công trình vĩ đại mà Chúa tạo nên. Vì thế, chúng tìm cách cám dỗ con người làm những việc gây phá hủy sự sống. Thực hiện những chọn lựa sai lầm, tạo ra trong tâm trí con người một tinh thần nổi loạn. Mục tiêu cuối cùng là để chúng ta hoàn toàn chối bỏ Thiên Chúa. Lôi kéo chúng ta vào sự khốn khổ muôn đời của nó.

Lý giải ma quỷ là ai từ kinh thánh, tồn tại những mâu thuẫn sau:

Cách hiểu mâu thuẫn về ma quỷ ở con người

Ma quỷ là thế lực chống đối, đi ngược với sự tốt đẹp của Thiên Chúa. Thế nên, chúng ta luôn nghĩ, Thiên Chúa luôn trong tình trạng chiến đấu với ma quỷ để bảo vệ con người.

Vậy câu hỏi đặt ra là, tại sao Thiên Chúa có thể tạo ra mọi sự, kiểm soát cuộc sống? Quyền năng của ngài lớn lao đến thế, nhưng lại trở nên chật vật để khống chế ma quỷ như tưởng tượng của ta?
Tại sao ngài lại để ma quỷ lộng hành khắp trần gian này. Trong khi ngài có thể kiểm soát mọi sự.
Tại sao ngài phải cố gắng trong tha thiết kêu gọi con người tin vào ngài để khỏi bị ma quỷ cám dỗ. Thay vì chỉ cần tiêu trừ hoàn toàn ma quỷ? Để chẳng đứa con nào làm ngài phải thất vọng, phải đau xót bắt nó đền tội trong đau đớn vì đã nghe lời ma quỷ.

Hơn thế, chúng ta xem Thiên Chúa là vị thần cai quản thiên đường tươi đẹp. Thì ngược lại với sự tươi đẹp ấy, ma quỷ được cho là kẻ cai quản địa ngục.
Nhưng như niềm tin của ta về sự trừng phạt của Chúa. Thì địa ngục dường như là nơi được Thiên Chúa tạo ra để thực thi công lý. Trừng phạt kẻ có tội. Là điều cần thiết để tạo ra công chính cho cuộc sống này.
Địa ngục lúc này lại có vẻ chính là sáng tạo của Chúa. Ma quỷ vì lẽ đó lại là thế lực hợp tác, phối hợp nhịp nhàng trong chế độ cai quản của ngài. Chứ không còn chống đối hay đấu tranh như cách ta hiểu về ma quỷ trước đó.

Từ đây, chúng ta thấy rằng quan điểm về ma quỷ trong hình dung của chúng ta có gì đó chưa đúng lắm. Vậy thì ma quỷ thực sự là ai?

Ma quỷ dụ dỗ con người làm điều xấu xa mỗi ngày có bản chất là gì?

Ma quỷ thường được chúng ta nghĩ rằng, chúng là thứ hằng ngày bên cạnh, để gieo rắc cho ta tâm tính xấu xí, tiêu cực. Dẫn dắt ta làm những điều sai trái.

Triết học đã phát hiện ra rằng, tâm trí con người gồm phần ý thức tự chủ và vô thức.
  • Ý thức giống như việc, chúng ta tự chủ khởi phát nghĩ cách để giải một bài toán. Lên kế hoạch công việc trong ngày,…
  • Vô thức là phần ý thức được tích lũy một cách thụ động trong quá trình sống. Mà không cần cố gắng tiếp nạp thông tin ấy.

Ví dụ như: Khi đi trên đường hay xem phim. Ta vẫn vô thức thu nhận hình ảnh người khác, mà không hề có chút nỗ lực. Vì thế, đôi lúc, ta sẽ có cảm giác đã gặp ai đó rồi, hay có những giấc chiêm bao gặp những người rất lạ lẫm.

Vô thức giúp ta có lượng thông tin khổng lồ. Và ngay khi xảy ra tình huống tương tự, nó sẽ tự động khởi chạy để dẫn dắt phản ứng của ta. Bắt chước kinh nghiệm đã từng thu nạp.

via GIPHY

Giống như chỉ cần ai đó nhắc về tết, các hình ảnh như hoa mai, hoa đào, áo dài, các món ăn ngày tết sẽ tự động hiện lên tâm trí ta. Thậm chí, ta còn tiết nước bọt vì nhớ đến món ăn mình thích. Hay cảm thấy cái không khí đặc trưng của tết ngay tại lúc đó.

Những năm tháng đầu đời, ý thức tự chủ của con người chưa phát triển. Toàn bộ thông tin được đưa vào vô thức. Vì thế, trẻ em thường có khuynh hướng bắt chước hành vi, cách nghĩ, cách thể hiện cảm xúc giống những người chăm sóc mình. Trở thành bản sao của họ.

Nếu cha mẹ thường xuyên đổ lỗi cho cục đá mỗi khi đứa trẻ vấp té. Cha mẹ không cố tình dạy nó điều gì. Nhưng càng lớn, trước bất cứ trắc trở gì. Nó sẽ tự động đổ lỗi cho bất cứ thứ gì có thể.

Và không chỉ trẻ em. Mỗi con người khi đã lớn, nếu không phát triển ý thức đủ mạnh mẽ để lấn át cái vô thức hình thành cả một quãng thời gian dài trước đó. Ta vẫn sẽ liên tục bắt chước cách nghĩ, hành vi, chuẩn mực đúng sai từ người khác. Lặp lại, tạo ra thói quen, niềm tin, tính cách của mình. Cách ta phân định đúng sai cũng từ chuẩn mực đúng sai của người khác.

Niềm tin về Thiên Chúa hay ma quỷ từ người khác thế nào, ta cũng có niềm tin giống vậy. Mà chẳng hề suy xét.

Vì lẽ đó, xét về tâm trí, thật ra chúng ta vốn chỉ là bản sao của nhau mà thôi. Khoa học thấy rằng, có đến 95-98% suy nghĩ hằng ngày của ta đều đến từ vô thức. Là thứ thông tin bắt chước bên ngoài.

Nhưng đáng tiếc thì hình thái tâm trí ưu thế trong xã hội ngày nay, mà đang tác động hằng ngày đến chúng ta thì đầy tiêu cực. Khuyến khích sự tham lam, đấu tranh. Đầy than vãn, mưu mô, ích kỷ, đổ lỗi, bất an, lo sợ, thụ động.

Trẻ con được dạy phải thi đấu, hơn thua nhau ngay tại trường lớp.

Thế nên, hầu hết con người ngày nay cũng có tâm tính, cách nghĩ, sự thể hiện cảm xúc, hành vi đầy sự tiêu cực giống hình thái chung ấy của xã hội.

Ngay khi có người hạ nhục ta. Ta sẽ lập tức bực dọc, uất ức, chửi bới, hạ nhục lại họ. Mọi cảm xúc, hành vi của ta diễn ra ngay cả trước khi ta ý thức được điều đó. Thường không hề kiểm soát được chính mình.

Ở đây, ta thấy rằng, không hề có tên ma quỷ nào xúi dục ta phản ứng tiêu cực như thế. Cũng không phải bản năng ta tự có. Nhưng nó là kết quả tâm lý ta bắt chước phản ứng từ những người xung quanh mình trong quá khứ.

Và vậy thì:

Sự thật là, chẳng có tên ma quỷ nào hằng ngày rảnh rỗi ở bên nỗ lực chỉ đạo ý nghĩ và hành vi của ta cả.

Vì chưa hiểu cơ chế vô thức của tâm trí. Không hiểu bản chất những hành vi tiêu cực của mình. Chưa hiểu ma quỷ là ai. Nên ta đổ lỗi những ý nghĩ thiểu kiểm soát của ta là do ma quỷ.

Tất cả sự xấu xa, vốn là do ta thiếu nội lực và chưa phát triển ý thức tự chủ mạnh mẽ đủ, để lấn át được những thói quen bắt chước từ người khác. Sự xấu xa là do chính chúng ta tự gieo rắc vào nhau mà thôi.

Nguồn gốc sự xấu xa ban đầu có phải do ma quỷ dẫn lối không?

Vậy, câu hỏi đặt ra là, nguồn gốc nảy sinh ra sự xấu xa từ thuở ban đầu ở con người có phải do ma quỷ hay không?
Trong câu chuyện Adam và Eva, sự xấu xa của con người được cho là khởi phát khi ông bà bắt đầu nghe lời con rắn và ăn trái cấm. Thế nên, chúng ta tin rằng, mọi tội lỗi và tâm tính xấu xa của con người đều từ con rắn – là hiện thân của ma quỷ mà ra.

ma quỷ trong vườn địa đàng
Nhưng quay về với câu chuyện sa ngã của Lucifer hay satan từ ban đầu. Ta thấy sự xấu xa mà ông ta có, vốn dĩ tự nảy sinh trong chính ông ta. Chẳng hề có sự gieo rắc nào từ bên ngoài ông ấy cả. Vì rõ ràng, ngoài những thiên thần thì chỉ còn lại Chúa mà thôi.
Bạn thân mến, tôi biết bản tính thích đổ lỗi luôn là thứ gì đó khó thay đổi của con người. Tâm tính đó khiến con người ngày càng thụ động. Chỉ biết chờ mong ai đó giải thoát cho mình.
Thay vì cố gắng tìm ai đó khác để bao biện cho chính những cái yếu đuối, ích kỷ của bản thân. Tại sao chúng ta không biết nắm lấy sự tự chủ.
Bạn quên mất rằng chính Chúa đã trao cho con người tự do ý chí. Không phải để xem đứa con người nào vẫn vững tin vào đạo. Mà được thưởng cho nước trời.
ma quỷ trong đạo Thiên ChúaNhưng khi thấy rằng, bản thân là nguồn gốc của mọi cái tốt và cái xấu. Ta có thể tự chịu trách nhiệm với chính mình. Mà rèn dũa phẩm chất, tăng cường nội lực tự chủ để kiểm soát bản thân. Rồi sống một cuộc đời chủ động, chân chính, trưởng thành. Để ngày nên giống chúa.
Giúp con người biết tự hoàn thiện để ngày càng giống mình mới là mục đích Chúa trao tự do ý chí cho chúng ta.
Nếu bạn luôn đổ lỗi cho ma quỷ dẫn dắt nhân loại. Thì chính bạn đang cho rằng, Thiên Chúa có vẻ chẳng thể kiểm soát được chính sáng tạo của mình. Vị thần mà bạn vốn tôn vinh là có quyền năng vô hạn.
Rằng ngài bất lực đến độ, chỉ có thể tha thiết chờ mong con người quay đầu tin vào ngài để được bảo vệ trong đợi chờ, thất vọng. Tức là yêu thương có điều kiện.
Hơn thế, ngài còn phải đau khổ trừng phạt những đứa con mình vì nó yếu đuối nghe lời ma quỷ. Trong khi chính ngài cho con người tâm trí yếu đuối như vậy.
Rằng ngài đã mất kiểm soát với chính những gì mình tạo ra.

Vậy ma quỷ dạng thức thực thể khác có tồn tại không? Nếu có thì ma quỷ là ai?

Ma quỷ là ai ở chốn địa ngục

Có một sự thật là, nếu không xét đến con người, mọi sự ở trần thế này vốn dĩ luôn vận hành trong hài hoà và tươi đẹp. Những điều xấu xa chỉ xuất hiện bởi chính những tương tác của con người với nhau mà thôi.

Tôn giáo dạy chúng ta rằng, Chúa là đấng tạo ra mọi sự. Nhưng lại quên mất rằng, những định luật vật lý, cách thức vận hành  sự sống và cơ chế hoạt động của tâm trí con người với vô thức, ý thức cũng chính do Chúa đặt ra.

Giác quan của chúng ta vốn đều có giới hạn nhận biết xác định.

Tất cả vốn dĩ đang hoạt động trong tầm mắt và cái giới hạn mà Chúa đã đặt vào. Mọi thứ đều chẳng vượt ra khỏi đó.

Vô thức là cơ chế giúp con người có thể học hỏi được thật nhiều. Tạo ra những tương tác sinh động giữa con người với nhau. Mà chính những tương tác, trải nghiệm chính là thứ giúp ta:

  • Từ non nớt trở nên trưởng thành
  • Từ thiếu hiểu biết trở nên thấu suốt và giàu kinh nghiệm sống
  • Từ thụ động trở thành chủ động
  • Từ yếu đuối trở nên mạnh mẽ
  • Từ bần hèn, kém cỏi, tiêu cực sẽ đến ngày hướng tới sự thiện lành, đạo đức.
  • Từ đổ lỗi sẽ dần biết tự chịu trách nhiệm.

Tức là tất cả những thứ ta đang trải qua, dù là tốt hay xấu đều là kế hoạch để ta từ chưa hoàn thiện sẽ trở về sự hoàn thiện.

Những người không biết rút ra kinh nghiệm, biết tự chủ định hướng để phản ứng sáng suốt hơn trong biến cố. Thì họ thường rất hay lâm vào những trắc trở có vẻ lặp lại như: liên tục thất bại, hay gặp tai nạn, đổ vỡ tình yêu lần này đến lần khác,….

Mỗi tình huống là nấc thang riêng cho mỗi chúng ta rút kinh nghiệm mà trưởng thành. Nếu không biết nhận ra bài học mà trở nên trí tuệ, rắn rỏi hơn. Chúng ta sẽ cứ gặp lại tình huống đó.

Đó là cách Thiên Chúa giúp chúng ta ngày càng nên giống ngài. Chứ không phải xem xét đứa con nào tin tưởng ngài hơn, chăm chỉ lễ nghi hơn, trông cậy Chúa nhiều hơn. Thì sẽ biến hóa một phép màu, lập tức khiến ta từ non dại được trưởng thành, xứng đáng với nước trời.

Thế nên, đừng đổ lỗi cho ma quỷ. Chẳng có thứ ma quỷ nào vượt khỏi sáng tạo và quyền năng tốt lành của Chúa cả. Chỉ có con người chúng ta tự dán nhãn cho những thứ bất như ý, những tri thức mà bản thân không tự giải thích được là ma quỷ mà thôi.

Cách chúng ta phân định đâu là đúng, đâu là sai chỉ là những tiêu chuẩn ta bắt chước nhau. Và không giống với cách phân định của Chúa.
Và vì vậy, sự trừng phạt nơi địa ngục của Thiên Chúa vốn dĩ cũng chẳng giống với hình dung của ta.
Những con người tưởng chừng tiêu cực gây ra những hành vi xấu xa. Mà ta nghĩ sẽ phải trừng phạt thích đáng. Có thể là người trong kế hoạch được đưa đến để giúp ai đó nâng cao nhận thức còn non yếu của mình.
Ở góc nhìn rộng mở, họ vốn là những người giúp ta được trưởng thành và nội lực hơn.
Có thể nói, tất cả chúng ta vốn đều đang hỗ trợ nhau thông qua những tương tác để được nên hoàn thiện.
Thế nên, chẳng có thứ gì đối với Chúa là tội lỗi phải trừng phạt cả. Vì tất cả đều phục vụ sự phát triển của mỗi người. Và công bằng là thứ diễn ra ngay tại đời sống trên một tầm nhìn dài hạn.
Trừng phạt nơi địa ngục không phải là cách để một đấng thông tuệ, cao cả, yêu thương vô điều kiện thực sự giúp con người được nên trưởng thành.

Thế nên, vốn dĩ, chẳng có tên ma quỷ nào hợp tác với Chúa để cai quản chốn địa ngục như ta tưởng cả. Nơi đó được tạo ra từ chính hình dung của con người, bởi tâm trí đầy tiêu cực và thích phân biệt mà thôi.


Địa ngục về bản chất là một trạng thái của tâm trí. Khi ta nhìn nhận mọi sự xảy đến ở góc độ đầy bi quan.
Để mặc bản thân bị dẫn dắt theo cái hình thái niềm tin đầy tiêu cực bên ngoài. Tâm trí ta trở nên đầy độc hại, bất an, tự dằn vặt, khổ sở, than trách, lo toan, mưu mô, tham lam… đã chẳng khác nào tự mình trừng phạt bản thân nơi địa ngục.
Và đáng tiếc hầu hết con người với tâm trí tiêu cực như vậy. Đang nhìn nhận nơi mà chính do Chúa tạo ra cho chúng ta là một địa ngục trần gian.
Thiên Chúa tạo ra sự sống vốn là để mỗi người được trải nghiệm để ngày nên giống Chúa. Chứ không phải để xem ai vượt qua được cám dỗ của ma quỷ, để làm căn cớ phân loại ta vào địa ngục hay thiên đường.
Giống như cha mẹ, sinh ra con đều mong nó qua nhiều trải nghiệm sẽ ngày thêm khôn ngoan, trưởng thành giống mình. Chứ chẳng cha mẹ nào sinh ra con, chỉ để xem nó có vượt qua thử thách mà được hưởng gia sản hay bị đày đọa khỏi dòng tộc hay không.

Chúa cho ta sự sống để ta hoàn thiện và tiến hóa. Chứ không phải chỉ để ta tin tưởng, tôn sùng uy quyền ngài, và trông chờ ngài bảo vệ ta khỏi ma quỷ. Rồi Cứ hoài yếu đuối và kém cỏi.
Không người cha nào muốn điều đó cả. Đó là câu trải lời ma quỷ là ai nơi địa ngục.

Những linh hồn lang thang có phải ma quỷ không?

Theo quan niệm của tôn giáo, con người gồm thể xác và linh hồn. Khi thể xác chết đi, linh hồn xuất khỏi thể xác. 

Trong thời gian chuyển giao, khi linh hồn không gắn bó với cơ thể nào. Linh hồn vẫn chu du và tồn tại bên cạnh những người đang sinh sống. 

Mức độ nhận thức của một linh hồn cũng giống với con người. Có những linh hồn đã tiến hóa với bản tính yêu thương, nhân từ, bao dung và đạo đức. Cũng có những linh hồn chưa có nhiều tiến hóa, chưa biết kiểm soát chính mình. Vẫn bị dẫn dắt bởi vô thức. Những linh hồn ấy còn đầy oán trách, giận dữ, luyến tiếc, tham vọng. Còn đầy ảo ảnh về sự khổ đau, chịu đựng, dằn vặt.

Thế nên, họ có thể tạo ra những điều ma mị, khó giải thích. Hay cố gắng giao tiếp với ta. Khiến chúng ta sợ hãi.

Nhưng về bản chất, họ vẫn luôn là những đứa con của Chúa. Là anh em của chúng ta. Ma quỷ chỉ là cái tên ta gán ghép cho họ mà thôi. 

Họ không phải con cái của ác thần. Họ vẫn là những hiện thân của Thiên Chúa, được tạo ra từ ngài. Chỉ là họ chưa đạt được sự thức tỉnh. Chưa đủ tiến hóa, ý thức để nhận ra những hành vi, khát khao không cần thiết của linh hồn mình.

Nhưng thực ra họ đáng thương hơn đáng trách. Họ cần có động lực cần thiết để thay đổi nhận thức của mình. Họ cũng đang trải qua những bài học để trở nên tiến hóa hơn.

Thay vì sợ hãi, đổ lỗi, xua đuổi họ. Hãy cầu nguyện và gửi những ý niệm tốt đẹp cho họ. Để họ nhận được năng lượng tích cực. Góp phần chuyển hóa ý thức cho linh hồn ấy. Giúp linh hồn ấy có thể tiến lên con đường tiếp theo của linh hồn. Không bị luẩn quẩn với những ảo tưởng. Không bị trôi dạt lang thang và túng quẫn với nhận thức độc hại của mình.

Đó là lý do ta phải đọc kinh, khấn nguyện cho những người đã khuất.

ma quỷ có thật không

Những linh hồn ấy thông thường sẽ bị hấp dẫn bởi một người mà có phẩm chất tương ứng với họ. Để cố gắng thực hiện được những khát khao trần tục của linh hồn ấy.

Thế nên, hãy rèn luyện phẩm chất của bản thân. Trở nên thiện lành, trí tuệ, bình tĩnh, bao dung, yêu thương, lạc quan. Sẽ chẳng có linh hồn nào có thể gây khiếp sợ hay làm hại ta cả.
Chúng ta sợ ma quỷ, vì chúng ta chưa hiểu ma quỷ là ai. Bản chất là gì. Thậm chí chúng ta sợ Thiên Chúa. Vì thực sự chúng ta cũng chưa hiểu ngài là như thế nào.

Kết luận ma quỷ là ai?

Ma quỷ là quan niệm mang tính hỗ trợ để tạo ra cho con người sự sợ hãi. Giúp định hướng con người làm lành, lánh dữ. Địa ngục là trạng thái tâm lý do chính con người tự hình dung ra từ quan niệm về ma quỷ.

Nhưng tiến trình cuộc sống là một sự tiến hóa. Chúng ta rồi sẽ bước ra khỏi những hiểu biết giới hạn. Để thông suốt mọi sự trong sáng tạo của Chúa. Sẽ hiểu thực sự bản chất ma quỷ là ai. Để có cách sống trí tuệ hơn.

Chúng ta tôn thờ Thiên Chúa là siêu việt, toàn diện, cao cả, yêu thương, tha thứ vô điều kiện, bao dung nhân từ. Thì ta hãy xem lại niềm tin nào của mình về ma quỷ, sự trừng phạt của Chúa hay những lý thuyết khác.
Mà đã biến bản tính Chúa thành đầy bất an, phân biệt, thiếu toàn vẹn, yêu thương và tha thứ có điều kiện, giới hạn và không kiểm soát được sáng tạo của chính mình.

Thực sự chúng ta đang tôn thờ ai đó khác chứ không phải đấng tối cao của cả sự sống này.

Hy vọng các lý giải trên đây đã giúp bạn trả lời câu hỏi ma quỷ là ai? Bạn nghĩ sao về những điều này?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *